Top Google Việt Nam : Làm Biển Quảng Cáo, Mua Bán Ô Tô Cũ, Phong Thủy, Gitizen.info, Blog Thủ Thuật SEO, Quà Tặng Lưu Niệm

Thứ Sáu, 28 tháng 3, 2014

"Thâm cung bí sử" (62-2): Người ở quê ra

> Phần trước: Chuyện làng tôi, phố tôi Các nhà văn gồm Đỗ Chu, Nguyễn Khắc Trường, Nguyễn Trí Huân, Dương Duy Ngữ. Các thi sĩ gồm Lưu Quang Vũ, Duy Khán, Nguyễn Đình Ảnh, Trần Nhuận Minh. Nhạc sĩ có Hoàng Tạo, Trương Ngọc Ninh, Đàm Giai, Trọng Đạt. Tất những bậc đàn anh ấy đã ở Hà Nội lâu rồi, chỉ mình tôi là dân xứ Nghệ mới ra. Khó khăn trước hết của tôi là không biết đường. Làng tôi chỉ có một con đường chạy dọc từ đầu đến cuối làng và rất nhiều ngõ rẽ vào các lối xóm như hình xương cá. Còn ở Hà Nội thì đường như bàn cờ, như mạng nhện. Tôi đi bộ đến tùng san Văn nghệ Quân đội ở số 4 Lý Nam Đế. Thấy mấy người đang ngồi ở quán trà cóc hè phố, tôi hỏi: “Đến Lý Nam Đế đi lối nào?”. Mọi người nhìn lướt tôi từ đầu xuống chân nhưng không ai trả lời tôi cả. Tôi đi rồi mới nghe mọi người xì xầm với nhau: “Đúng là người thân quê”. Đến một quán trà khác, tôi cũng hỏi đường như vậy và cũng không được trả lời. Ấn tượng đầu tiên của tôi là người Hà Nội khinh người. Ở quê tôi hỏi nhà ai đều được chỉ rất cẩn thận, thậm chí bọn trẻ còn dẫn đến tận nhà. Chợt trông thấy một chiếc xe Hải Âu tạt vào vỉa hè đón khách, tôi lên xe. Nhạc sĩ Hoàng Tạo bảo rằng: “Em chưa biết đường thì tốt nhất là đi xe bus. Hễ thấy cái xe nào đón khách dọc đường thì đó là xe bus, cứ nhảy lên rồi bảo lái xe cho xuống điểm mình cần đến”. Hôm đó tôi lên xe và bảo bác tài xế: “Bác cho tôi xuống số 4 Lý Nam Đế”. Bác tài xế liếc ngang mắt về phía tôi: “Sao lại xuống Lý Nam Đế. Đây là xe đón dâu, ông nội ạ!”. Tôi xuống xe, còn nghe tiếng cười khúc khích phía sau: “Đúng là người thân quê”. Mới đi một quãng phố mà hai lần hỏi đường không ai nói, hai lần bị chê là người thân quê. Khi về nhà kể chuyện với nhạc sĩ Đàm Giai thì anh cười bảo: “Cậu hỏi đường như thế người ta không đáp là đúng. Lần sau cậu phải hỏi cho đúng ngữ pháp, có chủ ngữ, vị ngữ. “Các bác làm ơn cho tôi hỏi, đến phố Lý Nam Đế đi lối nào?”. Hỏi như thế thì được chỉ đường ngay, còn hỏi như cậu là thất lễ. Có lần tôi hỏi nhà thơ Nguyễn Đình Ảnh: “Cơm chưa?”. Anh Nguyễn Đình Ảnh hỏi tôi: “Cậu hỏi ai vậy?”. “Em hỏi anh”. “Tớ thừa biết rồi, nhưng lẽ ra cậu phải hỏi: “Anh đã ăn cơm chưa?”. Rắc rối quá. Chả trách mà các cụ có câu: “Học ăn, học nói, học gói, học mở”. Họp đồng hương đầu xuân vừa rồi, tôi còn nghe không ít người gật đầu chào tôi: “Chào bác!”. Người chào tại sao lại gật đầu. Và ai chào bác. Đến nhà người thương ở Hà Nội mà chào như thế thì bị bố vợ tương lai đuổi khỏi nhà. Đón đọc loạt "Chuyện thâm cung bí sử gia đình" tại mục Gia đình trên Giadinh.Net.Vn vào thứ 2, thứ 4, thứ 6 hàng tuần > Đọc tuốt tuột Thâm cung bí sử tại đây (Còn nữa) Khánh Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét